Trang chủ Chia sẻLàm cha mẹ Vì sao tớ vắng mặt trong thời gian qua?

Vì sao tớ vắng mặt trong thời gian qua?

bởi Candy

Cả nhà thân mến,

Để đặt bút viết những dòng này (à không đặt tay gõ những dòng này chứ :P), tớ cũng đã lăn tăn và phải mất khá nhiều thời gian. Vậy là cũng đã hơn 3 tháng trời tớ không update blog và cũng không biết cả nhà có ai còn nhớ tớ nữa nhưng hôm nay cuối cùng thì tớ cũng đã đủ quyết tâm để viết tiếp, để đi tiếp và để tiếp tục được chia sẻ cùng cả nhà.

Sự vắng mặt trong suốt thời gian qua của tớ nếu để giải thích theo cách dài dòng thì cũng khá là dài mà nếu để giải thích ngắn gọn thì chỉ có thể đơn giản một câu: “Tớ cảm thấy mình cần nghỉ ngơi”. Thời gian qua tớ không tiếp tục update blog (dù rất nhiều ý tưởng và món ăn đã được thực hiện) vì thời điểm lúc tớ nghỉ (khoảng cuối tháng 12) thật quá mệt mỏi và kinh khủng với tớ. Tâm nguyện của tớ khi viết blog là luôn muốn chia sẻ và mang tới cho tất cả mọi người một chút năng lượng tích cực để ai ghé chân tới blog tớ, dù ngắn ngủi hay dài lâu cũng đều cảm thấy vui vẻ và đầy tích cực. Nhưng cả nhà biết đấy, khi thân quá mệt, tinh thần cũng không thể cứ trống trọi mà hô hoán lên được. Chính vì vậy, tớ quyết định nghỉ một thời gian và thời gian đó kéo dài bao lâu thì cũng không biết nhưng tới nay có lẽ tớ nghĩ là tớ đã tìm lại được chính mình và lại tràn đầy năng lượng tích cực để đến với mọi người rồi hehe… Mong cả nhà vẫn yêu thương, ủng hộ và cùng sẻ chia với tớ về nấu nướng ẩm thực và cả nhiều điều trong cuộc sống.

Thời gian trước tớ có kể với cả nhà về tâm trạng khi đưa con bắt đầu đi học nhà trẻ nhưng thú thực trong suốt 5 tháng con đi học tớ luôn sống trong lo sợ vì có quá nhiều vấn đề xảy đến. Cuối cùng khi con tớ gục ngã vì sức khoẻ (dù tinh thần tốt hơn rất nhiều rồi) thì chính tớ cũng gục ngã. Suốt đợt Noel và năm mới 2019 vừa qua cả nhà tớ ốm và lúc đó tớ lại phải cố gắng gồng lên vì mình chính là điểm tựa của gia đình. Cái gì cũng cần thời gian vì thế trong suốt cả thời gian vừa qua tớ cũng hơi “ẩn mình” làm tu sĩ một chút để dành thời gian cho con và cho chính bản thân mình. Nếu ai đã từng sống ở nước ngoài và có con nhỏ, chăm sóc con cùng gia đình một mình thì có lẽ bạn sẽ hiểu. Gần 3 năm qua tớ không hề nghỉ ngơi, cho tới khi con ngủ xuyên giấc dài thì hầu như không có đêm nào yên giấc. Ngày thì một mình chăm con và lo hết mọi chuyện, cũng không một giây phút nghỉ ngơi. Đợt con đi học đúng đợt khủng hoảng tâm lí 2 tuổi của con (Terrible 2), thế là ngày đi học lo đón con, giải thích cho con hiểu, thì đêm lại tiếp tục là những đêm không ngủ. Con ốm liên miên (không chỉ có ốm thông thường) khiến tớ cũng muốn gục ngã và thật sự là thật khó để một người Mẹ chấp nhận rằng: Con bạn không khoẻ như bạn mong muốn. Nói tới đây, tớ chỉ muốn chia sẻ chút ít với cả nhà để cả nhà có thể hiểu và thông cảm cùng tớ trong suốt thời gian qua.

Vậy hơn 3 tháng qua tớ đã làm gì? Gần như là không làm gì hihi… Nếu đúng như lời mọi người hay nói thì chẳng làm gì vì những việc trông con, nội trợ, ở nhà, đưa con đi đây đó thì đều tính là việc… “không tên” hehe… Nhưng điều đó khiến tớ vui! Những khoảng thời gian khó khăn trước kia khiến tớ trân trọng hơn thời gian hiện có. Tất cả đều phải chờ thời gian trả lời mà :D Ngoài ra, tớ quay lại đọc blog của chính mình, nấu lại nhiều món ăn của chính mình. Nghe có vẻ thật hài hước nhưng đúng là như vậy đấy. Rất nhiều món ăn đã từ rất lâu tớ không còn có thời gian để làm vì lúc nào cũng muốn tranh thủ tìm hiểu những cái mới, để update thêm cho blog với vốn thời gian hạn hẹp vô cùng. Và chính điều đó tạo nên cho tớ ít nhiều stress. Bạn thử tưởng tượng 6h khi chồng đi làm về thì lúc đó là lúc bạn lao vào bếp và tớ có hẳn một kế hoạch dài ngoằng những thứ mình làm. Tớ sẽ làm cật lực mọi thứ mà có những lúc thấy căng như dây đàn mà vẫn không xong mọi việc. Chính vì vậy, suốt thời gian qua tớ dành thời gian chậm lại mọi thứ. Vẫn nấu những món ăn ngon nhưng nấu chậm và cảm nhận chút một kể cả khi mình cầm dao thái rau, kể cả khi rửa cái bát tớ cũng chậm lại. Chậm lại quả tuyệt vời vì nó giúp tớ thanh thản nhẹ nhàng vô cùng.

Tớ cũng dành thời gian để đọc, học và tìm hiểu thêm về sức khoẻ và thấy một xu hướng rất hay đó là “nấu ăn cho sức khoẻ tốt”. Chẳng là hệ miễn dịch của con bị yếu và bị rất nhiều loại dị ứng nên tớ bỏ nhiều thời gian tìm hiểu về những chủ đề đó. Một phần cũng là do sức khoẻ của tớ nữa. Theo tìm hiểu của tớ thì ăn uống thực sự là chìa khoá của nhiều vấn đề. Tuy nhiên, giữa một biển trời kiến thức và rất nhiều xu hướng hiện đại thì tớ lại thấy mình bơ vơ và hơi hoang mang. Nhưng tớ tin đây chỉ mới là khởi đầu và còn cần nhiều thời gian hơn nữa nên lại vững tin để đi tiếp. Chính vì vậy, nội dung của blog CCC sẽ có thể phát triển với những kiến thức mới – tớ muốn chia sẻ thêm những tìm hiểu và kiến thức về nấu ăn cho sức khoẻ tốt. Tặng cả nhà câu quote tớ rất yêu thích: “Love is the best ingredient!” – ” Yêu thương chính là nguyên liệu tuyệt vời nhất” – Hay hiểu rộng ra thì mỗi khi nấu ăn thêm chút gia vị của bạn vào món ăn thì sẽ làm cho món ăn tuyệt vời hơn rất nhiều nhỉ ;)

Vậy đấy, mới khoảng 20 phút bắt tay vào gõ mà tớ thấy lòng mình đã được trải rất nhiều… Hi vọng cả nhà cũng chia sẻ và đón nhận sự quay trở lại của tớ tớ cùng những bài viết tiếp theo nhé. Năm 2019 chắc chắn sẽ lại là một năm rất đẹp vì chỉ có duy nhất một năm 2019 thôi mà ;) Hãy coi đó là một món quà vô giá và không bao giờ đánh đổi được để tận dụng và đi hết một năm tuyệt vời nữa nhé cả nhà.

Love you all,

Candy

Bài viết liên quan

14 bình luận

Tâm 10/04/2019 - 2:16 AM

Em rất thích và đã là độc giả blog này từ 7 năm nay. Lâu lâu em vài lại. Em sẽ luôn ủng hộ chị.
Sài Gòn,

Reply
Candy 14/05/2019 - 3:09 PM

Cám ơn Tâm đã chia sẻ :X 7 năm bằng thời gian chị sang Mỹ rồi đó em ạ :D Thật vui vì có những người bạn lâu năm như em. Chúc em luôn hạnh phúc nhé!

Reply
14/04/2019 - 10:05 AM

Happiness is here and now Gọt nhỉ? Yêu thương :*

Reply
Candy 14/05/2019 - 3:10 PM

Thanks Bê :* Chuẩn không phải chỉnh tẹo nào, chỉnh là hỏng :X

Reply
Niki Nguyen 25/04/2019 - 9:08 PM

Cố gắng lên. Mọi chuyện rồi cũng ổn . It’s only temporary. Mình cũng 2 đứa con. Tự tay chăm nó hết. Không Nội, Ngoại help. Mình nhớ lúc con bé mới được 6 tuần cũng bịnh nặng lắm. Vô nhà thương cả 2 tuần, Có khi không ai coi thằng lớn (2 tuổi), phải đưa nó theo luôn cho Ba nó đi làm. Bi giờ tui nó ở nghưỡng cửa “PRE-Teen”. Mình mệt đến tinh thần. Terrible 2 mình thấy không ăn thua. Cute thì có. 3 is worse. Chúc bạn mọi sự an lành, sức khỏe dồi dào để lái con thuyền của bạn vững hơn. Remember, it’s only temporary. You’re the one who make decisions for yourself. Happy or…miserable. Your choice.

Reply
Candy 14/05/2019 - 3:21 PM

Hi Niki, cám ơn bạn đã chia sẻ nhé. Đúng là giờ khẩu hiệu của mình là “Choose Happy” :D hêhhee…. Chính vì thế không ép bản thân không làm gì khó quá nữa. Cũng may mắn là qua Terrible 2 tới Terrible 3 mình cảm thấy đỡ hơn rất nhiều. Giờ mình chỉ muốn dành thời gian để hưởng thụ giây phút hiện tại thôi ý. 2 bạn nhà bạn chắc cũng đã lớn lắm rồi nhỉ :D Khi bước vào con đường làm cha mẹ thì đó là sự nỗ lực không ngừng nghỉ nhỉ. Chúc bạn và gia đình luôn hạnh phúc, chúc bạn chọn được còn đường đi đúng đắn cho bản thân và gia đình và cám ơn bạn lần nữa vì những chia sẻ tuyệt vời :X

Reply
Yanimia 04/05/2019 - 10:22 AM

Biết đến blog Candy từ hồi xưa lâu lắc, hồi con son rỗi, rồi có chồng, thấm thoắt giờ con đã 3 tuổi rồi. Đúng là ở nước ngoài trông con nhỏ vất vả kinh khủng đi được, nhưng cũng đi được hơn nửa đoạn rồi, con lớn chút xíu nữa thì mẹ Candy sẽ đỡ cực hơn. Chúc mẹ Candy khỏe và vui.

Reply
Candy 14/05/2019 - 3:23 PM

Hi Yanimia, con mình cũng hơn 3 tuổi rồi nè :D Cám ơn bạn đã chia sẻ nhé ;) Chúc bạn và gia đình luôn vui và hạnh phúc nhé!

Reply
Anh 15/06/2019 - 2:19 AM

Cháu thật dễ thương! Like cháu và hy vọng sẽ học hỏi được nhiều ở cháu cho nhiều món ăn!

Reply
Candy 17/09/2019 - 9:00 AM

Cháu cám ơn ạ :D Cháu sẽ cố gắng nhiều hơn nữa cô ạ :)

Reply
Mít 07/04/2020 - 1:59 PM

Hi Candy. Lâu lâu rồi, hôm nay nhân tìm công thức nấu xôi vò, chị mới lại ghé blog của em. Chị thích những chia sẻ về nấu ăn của em vì nó không chỉ là các công thức khô cứng, mà khi đọc, chị luôn thấy đằng sau đó là những suy nghĩ mộc mạc, chân thực và cả sự lan tỏa “”năng lượng tích cực”” như em nói. Đọc bài viết của em, chị lại hình dung ra quãng thời gian nuôi con nhỏ đầy vất vả của mình và rât hiểu những gì em trải qua hiện nay. Chúc em vững vàng chèo lái con thuyền nhỏ của mình. Chị cũng nhiều kinh nghiệm nuôi con nhỏ và sẽ rât vui được chia sẻ với em. BTW, tình hình dịch covid chỗ em thế nào, chắc cũng căng lắm hả?

Reply
Diệp 02/04/2021 - 8:07 AM

Xin chào!
Tình cờ mình vào được blog của bạn trong lúc tìm kiếm công thức làm bột nặn bằng tiếng Việt để support cho Fanpage của mình. Mình không biết blog của bạn còn active nữa không hay hiện giờ bạn tạm nghỉ, nhưng mình chỉ cảm thấy mình đang nhìn thấy chính bản thân mình khi đọc vài bài viết và nhìn sơ qua blog của bạn. Cuốc sống ở nước ngoài, nhất là đối với những người mẹ, thật khắc nghiệt. Cuốc sống xa xứ đã khó khăn, làm cha mẹ nơi xứ người càng khó hơn nữa! Cuốc sống đất Mỹ rất family-oriented, đòi hỏi cha mẹ phải đồng hành với con cái rất nhiều, đồng hành theo đúng nghĩa của nó. Khi người ta nhìn vào chỉ là một công thức làm bột nặn, nhưng đằng sau đó là cả một thực cảnh người mẹ phải chuẩn bị từng món nguyên liệu để con phụ làm, để con chơi, và để dọn dẹp…

Mình rất hiểu từng dòng bạn viết trong bài viết này. Từ sự mệt mỏi và sự dằng xé để đi tìm hiểu những món ăn cho con bớt bị dị ứng. Bốn bé nhà mình đều suffer cảnh bị eczema và food allergies. Mấy năm trước mình bắt đầu ngày đêm tìm kiếm những cách có thể giúp con mình vượt qua chứng nan y này. Qua nhiều researchs mình tìm thấy đều nói phải kiêng gluten. Lúc đó, thị trường nước Mỹ còn chưa có nhiều những sản phẩm gluten free, mình cố gắng tìm hiểu các gluten free recipes để có thể giúp con không bị thua kém bạn bè mà lại vẫn giữ được cách ăn uống cho healthy. Nhà đã đông con lại thêm chứng bệnh này, nhiều lúc mình cảm thấy không thể vượt qua nổi. Nhưng khi ngày nào mình mệt nằm một chỗ, mình mới thấy mình không cho phép mình được ốm. Bởi lẽ cả gia đình đều trông vào mình. Vì vậy nên bất cứ khi nào bạn cảm thấy cần nghỉ ngơi, nên buông bỏ bớt mọi việc, ngày hôm sau mọi chuyện sẽ từ từ giải quyết.
Chúc gia đình bạn luôn khỏe và các bé luôn ngoan!
Thân ái
Diệp

Reply
Công Tâm 06/04/2021 - 2:47 PM

Hi vọng bây giờ mọi chuyện đối với bạn đã nhẹ nhàng thoải mái hơn lúc viết bài này nhé. Mình lưu blog của bạn từ lúc search cách làm bánh chưng và mãi đến Tết vừa rồi mới bắt đầu làm. Cám ơn bạn đã viết, đã chia sẻ và truyền cảm hứng cho nhiều người như mình. Hoàn cảnh của mình và bạn có nhiều điểm tương đồng nay con mình đã 7 tuổi và mình vẫn đang cố sống chậm lại (theo lời khuyên của chồng mình) nhưng vẫn chưa được. Mình chưa bao giờ viết bình luận gì cho người chưa quen và hôm nay là lần đầu tiên. Chúng ta cùng tập sống chậm và enjoy cuộc sống theo cách riêng của mình nhé. Cố lên!

Reply
NN 11/05/2021 - 10:41 PM

Nguyen

Mình biết blog của bạn rất tình cờ, thời mịn ở Singapore nhờ có blog của bạn mà mình học làm yaourt và cssnh gà chiên nước mắm, lúc bạn dln. Đi Mỹ mình cũng dọn qua đó, rồi mình dọn qua anh, thế rồi lại cần công thức làm yaourt và tào phớ. Mình có hai con cũng sống không gần nội ngoại, terible 2 cũng trải, bây giờ đang vào terible 3.
Bé trai nhà mình có gần hai năm đầu đời chả ngủ ban đêm vì nó nằm xuống thì nó không thở được, nên mình cũng thức như nó, ẵm bồng, thời ở Máyia chả ai nói con mình bệnh thế nào, mãi sang Singapore sống đi bv tai múi họng mới biết mà chữa. Mệt mỏi đến độ xấu xí, khi con chữa xong, cả hai mẹ con được ngủ một giấc xuyên đêm, sung sướng vô cùng. Mình thích vào đọc blog của bạn, rất nhẹ nhàng, công thứdc được chia sẽ như gia truyền ấy. Bạn đuèn có áp lực là phải có cái gì mới, thật ra chỉ cần một vài dòng như nhật ký, hôm nay nhà mình có bữa cơm gì, cũng tạo được cảm hứng cho người đọc để mai tui bắt chước nấu, vì đôi khi mình chả biết tối nay mình ăn gì.
Đại dịch hơn 1 năm, nấu mãi ở nhà chán ngán lắm luôn. Chúc bạn bình an, tận hưởng hạnh phúc với terible 2 nhé. Qua nhanh lắm bạn à.

Reply

Bình luận